Thơ_BỂ DÂU!
BỂ DÂU !
Vầng trăng quên sáng đêm rằm,
Dòng sông ngẫm nghĩ… sóng ngầm chưa tan.
Bài Thơ đang viết. Dỡ dang,
Ngày qua, đếm đốt thời gian… ngục tù!
Người ơi! Sót giọt mưa Thu,
Hay là dai dẳng mây mờ ngày đông?
Thương ta – một kiếp má hồng.
Tài hoa: hai chữ long đong – phận Người!
Xa rồi một thuở rong chơi
Đường Thơ, chữ nghĩa – có người, có ta!
Bây giờ mưa gió, nhạt nhòa…
Có đem hong lại, cũng là…BỂ DÂU.
Đời buồn!
Như giấc Chiêm bao!!!
PHAN NGỌC HẢI
1:30-06-11-2011
No Comment to " Thơ_BỂ DÂU! "