Thơ mới nhất:

Menu

Với Thơ_VŨ GIANG NAM


* Anh Vũ Giang Nam thân quí,
Có thể nói trên trang Fb, anh Nam là người đồng hành chia sẻ với rất nhiều bạn Thơ, trong đó có Ngọc Hải. 
NH chân thành cảm ơn những vần thơ thấu hiểu tận tâm can người viết. NH xin lưu lại trong “Ngôi nhà KỈ NIỆM” của mình những vần Thơ giao lưu như món quà quí của người anh đất Bắc_VŨ GIANG NAM!
Trân trọng!
TRĂNG SẦU
Ta xa nhau!
Lòng em buồn – cổ mộ!
Bước lạc loài
Ngày lạnh phố, anh ơi!
Ta xa nhau!
Không từ biệt – nửa lời…
Em bật khóc,
Giữa chiều đông … gió nổi!
Đêm chờ trăng,
Trăng sầu rười rượi
Mây hờn em,
(nông nỗi … ngây ngơ!)
Chút háo thắng
Chẳng biết mình … “khờ”
Tình thơm ngát,
Nay thành – máu, lệ!!!
PHAN NGỌC HẢI
Trăng đêm Mười sáu!
23:20 – 28/12/2012
Chút háo thắng
đâu có phải " dại - khờ "
Cái cao ngạo
đâu có là " ngây ngơ - nông nổi "
Oái oăm thay
nhân - tình - thế - thái
Đêm mười sáu
trăng treo - hoang hoải loang sầu
Người xa người
lòng buốt,dạ đau
Tình thơm ngát
hóa màu cổ mộ...!!!
NAM VU GIANG
BÀI THƠ TRÊN BLOG

Bài thơ tình, anh viết đưa lên blog
Buồn miên man!
vương … mây, khói, trăng … sầu!

Ai cũng bảo
Thấy bóng mình: cười, khóc!
Tôi lặng về…
Khâu lại
góc tim … Đau!!!
PHAN NGỌC HẢI
Sợi tơ lòng khâu lành góc tim...đau...
Nhịp trỗi khỏe...lại hồng màu thương nhớ...
Hết buồn vương...và khóc đâu còn nữa...
Chỉ tiếng cười...luôn rạng rỡ...Tình...Thơ...
NAM VU GIANG
TỰ NHỦ

Tự hỏi lòng
- sao cứ mãi … vấn vương
Một ngọn gió
Vô tình!
chiều … lạc bước?!

Bối rối dòng sông,
Ngập ngừng … con nước!
Vầng trăng khuya
vằng vặc 
đến … nao lòng!

Tự nhủ thầm
- Ngọn Gió!
của … mênh mông!!!
PHAN NGỌC HẢI
Ngọn gió..Tình chiều
Sao vô tình...
Lạc bước ?
Để Lòng em...
Bối rối...
Mãi...vấn vương ?
...
Hoa...tím sân nhà
Vương ...NỖI NHỚ
Đường xưa...lối cũ...
Giio...theo cùng
Con nước dòng sông
Hết ngập ngừng...bối rối
Và vằng vặc... trăng khuya
Hết... nao... lòng .
...
Ngọn gió...Tình chiều
Vẫn... nhe nhe...lay
...NỖI NHỚ !
Dậy di em !
Hãy vui lên em !
Đêm đã tàn rồi...
Và Trời đã hừng đông !!!
NAM VU GIANG 



NÓI VỚI EM…


Đứng lên! 
giũ bụi. 
Về em nhé!
Cú vấp này! 
Vết xước khoét lòng em. 
Trời xanh, mây trắng… 
tình quê mẹ! 
Tắm gội tẩy trần
Xóa… màu đêm! 

Xênh xang gấm lụa 
– em đâu thể...
Làm kiếp thiêu thân rát ánh đèn! 
Đắng xót chữ Nghèo... 
bao dâu bể
Cũng đừng vùi dập 
đóa hồng Sen!

Gái quê, 
nền nã như - cau, trúc
Hồn quê trong trắng! 
Dịu dàng 
– Hương!
Khó khăn phút chốc. 
Em đừng phụ
Bỏ quê! 
Vào phố... 
ngập ngụa... chen!

Đứng dậy đi em! 
Sau lần ngã.
Mưa tạnh rồi,
Nắng sẽ hồng tươi!
Thắp lửa tim đau, 
lùa... băng giá! 
Nồng nàn hương mẹ, 
Ấm... môi cười!!!
PHAN NGỌC HẢI
Saigon, tối thứ bảy!
Hồn Quê thơm lắm em ơi
Sao em... nhắm mắt... làm rơi giữa đường ?
Tình Quê thắm thiết mặn nồng
Sao em...gió nội hương đồng...trao ai ?
Về đi em !Về đi thôi !
Sông Quê tắm mát gột trôi vết lòng
Đóa Sen vẫn đó-tươi hồng
Tinh Cha nghĩa Mẹ vẹn tròn Thương Yêu !
NAM VU GIANG

Em hãy về thôi...xa đây thôi...
Phồn hoa phố sá vẫn níu mời
Nhấp nháy ánh đèn khuya...mờ...ảo...
Dẫn em lạc chốn..." bất cần đời"
Con tim ứa máu,buồn hiu hắt
Lệ tràn mi mắt,chẳng hề vơi...

Em phải về thôi...xa đây thôi...
Thu quê đẹp lắm...Nắng theo về
Vương trên tóc mùi thơm Sen đồng nội
Ngan ngát hương lòng,thỏa say mê...
NAM VU GIANG
SAO EM CHƯA VỀ ?!

Sao em chưa về -
để thành lỗi hẹn?!
Giàn mướp trước sân, đã mấy độ tàn
Em đi rồi, như cá biệt tăm
Mẹ quét lá, lưng còng dấu hỏi.

Cau trổ hoa trắng trời… gợi nhớ
Cúm núm kêu - mấy vụ dưa, cà!
Đường ra đồng, vẹt gót chân cha
Cây cầu bến, mòn lưng , vẫn … đợi.

Có gì vui –
em hoài ở phố
Ngày trở về, câu hứa lần khân…!?
Em đã quên những tối trăng rằm
Trải chiếu giữa sân – câu hò, điệu lí…,

Người quê mình – dây bầu, dây bí
Em hãy về - guốc mộc, áo bà ba
Tóc xỏa vai, ngôn ngữ thật thà….
Đừng ngọng nghịu … nửa đồng, nửa phố!
PHAN NGỌC HẢI
Về đi em,về đi thôi !
Trầu têm cánh phượng...cau...vôi...thêm nồng
Đôi câu xinh...ngậm Thiệp hồng
À ơi...câu hát...tơ lòng...à ơi...
Về đi em ,về đi thôi !
Dứt buông những thú...chơi...vơi...thuở nào
Tình Cha dầy...Nghĩa Mẹ cao...
Lòng Quê rộng lớn... xiết bao ân tình
Về đi,mình...vẫn là...mình
Soi gương...xòa tóc...môi xinh...em cười !
NAM VU GIANG 

VIẾNG THẦY
(Kính dâng hương hồn thầy tôi: NBĐ)

Con vừa về. 
Thầy đã đi xa!
Trời quê cũ. 
Cuối năm – nghẹn nắng.
Một nén tâm hương, con xin thắp
Dẫu muộn màng. 
Thành kính tri ân!

Lũ chúng con – chân đất, đầu trần
Thuở hàn vi: Chăn trâu, cắt cỏ
Quê mình nghèo – sớm trưa, nắng gió
Chữ của thầy – hạt giống tinh khôi.

Mang lời thầy, chúng con vào đời
Lòng rực rỡ như hoa tươi thắm,
Đâu biết được: đó đây ... vực thẳm
Đứa sa chân, suốt kiếp ngậm ngùi!

Đứa, hành trình - dòng chảy thuận xuôi
Đường hoạn lộ xênh xang áo, mũ...
Nay con về . 
Mái nhà rêu phủ,
Thầy đi rồi! 
Di ảnh, khói sương....!

Thấy quanh con, đâu cũng mến thương
Đâu cũng có bóng thầy ẩn hiện…
Bộ ván gõ, chịu thời binh biến,
Vết đạn hằn – xói lở ... chẳng nguyên!

Thỏi mực Tàu nằm gọn trong nghiên
Ngọn bút lông, giấy điều ngời ngợi
Tất cả lặng im…. như chờ đợi
Bàn tay thầy khai bút - đầu năm!

Con về đây. 
Gió chướng thung thăng,
Chiều mây tím,
Thầy ơi!
Xa vắng !!!
PHAN NGỌC HẢI
Sinh-Lão-Bệnh-Tử...Thầy ơi
Thầy đi xa mãi...ngậm ngùi lòng Con
Tri ân một nén tâm hương
Chữ Ơn Con giữ kính dâng lên Người
Thầy không sinh,cũng chẳng nuôi
Thầy cho Con chữ rạng ngời ước mơ
Cho Con...Tròn...Đẹp...Vần Thơ
Cho Con...Thương Mẹ...Kính Cha...suốt đời
Xin Thầy...Yên Giấc...Thầy ơi...!
NAM VU GIANG 


VỚI ANH!

Những hạt sương trời 
đẹp long lanh.
Như hồ mắt đợi 
Như tình anh!

Trong veo, 
thanh khiết 
mà … nồng ấm
Ru giấc đời em
khúc ngọt lành!

Em vẫn thương anh, 
thương … nhiều lắm.
Em vẫn bên anh 
hết … kiếp người!

Đâu hễ yêu nhau 
là … chăn gối?!
Tình thiên thu 
là tình 
…tinh khôi!
PHAN NGỌC HẢI
Thương anh - Thương... nhiều lắm .
Bên anh - Trọn...kiếp người !
Với anh - Em...là thế
Là Tình - Mãi...tinh khôi !
Như giọt sương mí mắt
Long lanh và long lanh
Trong veo va thanh khiết
Mát...Đời Em...ngọt lành !!!
NAM VU GIANG

NHẮN ANH!


Mai!
Anh về -
qua con đường cũ
Thấy nhà tôi …
cửa đóng, then cài

Hoa tim bện …
bài thơ NỖI NHỚ
Đừng bận lòng…

THU đã …
Tàn Phai!!!
PHAN NGỌC HẢI
Lỡ... mai mốt... anh về
Cửa còn...đóng...then...cài...?
Hoa tím vuong...NỖI NHỚ...?
Dẫu Thu đã...Tàn...Phai !!!
NAM VU GIANG

EM SẼ VỀ!

Em sẽ về,
mùa Thu …
nắng mới!

Giấu tim yêu
trong áo … lụa vàng
Chiều phố cũ,
ai còn đứng đợi…

Hay lãng du
– đời gió
… thênh thang???!
PHAN NGỌC HẢI
Cửa nhà em hờ...đóng,chẳng then ...cài
Dẫu Thu...một nửa đã...tàn... phai
Hoa tím hêt buồn vương...NỖI NHỚ
Đường cũ...anh về...một sớm...mai !!!
NAM VU GIANG


NỖI NHỚ*

Em –
con chim nhỏ …
vừa mất rừng cây.

Tôi –
tha hương,
mất mái nhà ... tình ái!

Tôi và em,
còn sót lại ...
Nỗi nhớ vô cùng.
NỖI NHỚ 
... đất đai!PHAN NGỌC HẢI
Con chim sống nhờ tổ
Cây từ đất đâm chồi
Em -con chim nhỏ nhỏ
Tổ theo cây... mất... rồi.

Tôi -con thuyền ngược sóng
Tha hương...Và TRANG THƠ
Khát...Mái nhà...Tinh Ái
Chưa thấy... Bến,thấy... Bờ.

Quê hương là nguồn cội
Đất đai là bến bờ
Em và Tôi mãi nhớ
Cùng tháng -năm -cuộc đời.
NAM VU GIANG 


TAN VỠ

Thôi anh, đừng nói chuyện bể dâu!
Vầng trăng vở nát, nhắc thêm sầu…
Em không hờn trách. Chưa than oán!
Chỉ tiếc ngày xanh – sớm úa màu.

Cánh hoa Phượng ép, em còn giữ
Đóa Pensee tím vẫn nguyên y…
Tất cả với em… là NỖI NHỚ,
Bao năm xoáy lỡ trái tim gầy!

Chiều nay, nhận được thư anh – bảo:
Sẽ về! Nối lại nhịp-cầu-xưa !
Đời anh – giông tố! Tim chảy máu,
Chim về tổ cũ… trú cơn mưa!...

Anh ơi! Đất mẹ bao dung lắm,
Ôm cả đàn con…lạc bến bờ,
Lòng em chật chội, muôn hờn tủi!
Không sao lấp được – Nỗi buồn xưa?!

Nhiều năm bến vắng, buồn lau lách…
Không nghĩa là mong đò cũ về!
Trăng xưa em giữ, dù ngăn cách,
Đừng làm xao động - Bến Sông Quê!!!
PHAN NGỌC HẢI
Cánh Phượng đỏ ép trong trang giấy
Đâu còn sắc hồng theo những ước mơ...
Pensee tím...những đợi chờ...hẹn ước...
Thủy chung...tàn phai-còn NỖI NHỚ...tận cùng !
NAM VU GIANG
Chủ nhật mưa!
Mưa hoài … không dứt
Như lòng tôi …
biển động,
khôn nguôi

Phút khinh suất –
cả đời … day dứt
Tình trắng tay!
Suốt kiếp …
ngậm ngùi!!!
PHAN NGỌC HẢI
Năm tháng qua...
Ngẩn ngơ lòng dạ
Trời mưa...buồn...
Lạnh giá tim côi

Hong Tình Thơ...
tươi hồng,rạng rỡ...
Nghe tiếng Lòng...
Thương nhớ...Người ơi...!!!
NAM VU GIANG

THU…

Biết, mùa Thu,
Đâu phải 
của … riêng mình.

Nên chỉ dám 
lén nhìn
Đêm Trăng sáng!

Ngắm Cúc vàng
Viết bài Thơ 
… thầm lặng.

Chút - hương đồng, 
gió nội
Gửi
MÙA THU !!!
PHAN NGỌC HẢI
Thu đâu phải của...riêng ai
Sao em chỉ lén nhìn hoài...TrăngThu ?
Cõi lòng...thầm...lặng...viết Thơ
Gửi hương,gió đến bến bờ yêu thương .
NAM VU GIANG 



KHÔNG TÊN …3


Mười năm, 
Ta sợ chữ Tình!
Mười năm khép kín,
Đoan trinh cõi lòng!

Chợt đâu – một ngọn Thu phong,
Buổi chiều cõng đến,
Hương nồng – Thơ ai?!

Rượu đời chưa nhấp,
Lòng say!
Thơ người, ta cạn!
Buồn ray rứt … Buồn!

Biết là ngậm ánh Trăng suông,
Mà sao, lòng cứ vấn vương,
Bóng Người?!

Ta ơi,
Buồn lắm,
Ta ơi!!! 
PHAN NGỌC HẢI
Thôi đừng buồn nữa em ơi ,
Buồn làm chi lắm cho đời thêm đau .
Trời xanh xanh mãi trên đầu ,
Nước non biêng biếc một màu Nước non .
Thôi đừng ngậm ánh trăng suông ,
Thôi đừng lòng vấn,dạ vương...Thôi đừng !
Hãy như một ngọn Thu phong ,
Dâng HƯƠNG LÒNG đến thêm nồng... THƠ em !!!
NAM VU GIANG
Vâng! Thôi thì … không buồn nữa
Lệ cạn rồi, mỗi trái tim … đau!
Bàn tay nào xóa tan Nỗi Nhớ?
Cho trời khuya! Bớt ánh … Trăng sầu!
PHAN NGỌC HẢI
Thôi,chào Mi -buồn nhé...Ta đi.
Lệ cạn rồi,hết cay xé bờ mi .
Chi mỗi trái tim...đau -Bàn tay ai...xoa dịu ?
Để Trái tim Ta thắp lửa với TRANG THƠ !!!
NAM VU GIANG


VẤN LÒNG ?!


Từ khi nào, 
anh trở thành "vĩ đại”? 
lời nói ra 
– như khánh ngọc, chuông vàng. 
Từ khi nào, 
ta – nai con khờ dại, 
chỉ lắng nghe 
và quanh quẩn … rừng hoang?!

Có lẽ nào, 
trong một phút Thơ hoang, 
ta để trái tim mình sai cung bậc? 
Cái kiêu hãnh ngày xưa ... vừa tuột mất! 
để nhặt về 
bao mảnh vỡ … lo âu…?!

Đêm chưa qua, 
trăng rụng … dưới chân cầu,
Ta lặng lẽ 
… với vì sao ĐỊNH MỆNH !
PHAN NGỌC HẢI
Mệnh... Thơ...em đã...định...xong rồi
Em..."lặn"vào Thơ...chết...vẫn cười
Thơ với Người...rạng ngời...chung thủy
Người cùng Thơ...khôn lụy ngược xuôi...

Sao...ĐỊNH MỆNH...em ơi,đâu có
Trăng đêm Rằm sáng tỏ muôn sao
Con Tim nhip... lạc...sai... cung bậc
Để cõi lòng... tan... nát...vỡ...Rơi ?

Mượn Thơ thôi...tự vấn lòng...một chút
Nai...đâu ngác ngơ...cái kiêu hãnh vẫn đầy
Thả...buông...bỏ...những buổn đau chât chứa
Trải hương lòng cùng nhân thế...bao la...
NAM VU GIANG

NỬA VẦNG TRĂNG XẾ!
Xuân qua chưa,
nghiêng nửa vầng trăng xế!
Người và ta
Sao - nước mãi… đôi dòng?

Nát tim Đá
Biển gầy
… Thơ rớm lệ.
Mắt Thu sầu
Viễn xứ
Tóc ... rêu phong!!!

PHAN NGỌC HẢI
18:00 – Chiều mồng Bốn Tết Ất Mùi!
22/02/2015

Nguyên tiêu
lồng lộng Trăng soi
Biển
lung linh sáng
Thơ
phơi ánh vàng
Ngọc
trong Đá
nở thênh thang
Đóa Hoa
Lòng
giữa mênh mang Đất Trời !
NAM VU GIANG

CHIA ĐÔI


Nỗi buồn 
rụng xuống hồn tôi
Anh dang tay đón. 
Chia đôi … 
mỗi người!


Phần tôi – 
trái ngọt, hương tươi
Bao nhiêu chát, đắng – 
nỗi đời …
anh mang!

NGỌC HẢI
Anh dang tay ấp
hồn Tôi 
Nỗi buồn
một nửa...chia đôi...
mỗi người
Phần Anh...
chát,đắng nỗi đời
Bao nhiêu ngào ngọt
...riêng Tôi...dụm dành !
NAM VU GIANG

Cốc cà phê buổi sáng
Ấm tình BẠN và TÔI
Cuộc đời - dù … mưa, nắng
Cho nhau – ấm NỤ CƯỜI!

PHAN NGỌC HẢI
0:00 – 02/01/2013

Ly cà phê thân mời
Ấm áp mãi lòng TÔI
Hẳn ngọt tươi môi BẠN
Cuộc đời rạng NỤ CƯỜI !
NAM VU GIANG
NGÀY MUỘN …!


Lặng nghe 
từng bước chân mình
Đi về, xuôi ngược 
chốn chông chênh - buồn!
Mới hay ...
trời sắp hoàng hôn
Nắng vàng ngủ rụng – 
vạt sương … nửa đầu!


Cả đời ...
ngồi dệt khúc đau
Câu thơ vàng úa – 
nát nhàu tuổi xuân!
Theo nhau, 
ngày tháng rơi dần
Giật mình thảng thốt… 
chuông ngân – cuối chiều!


Muộn mằn – 
khi viết …lời…YÊU.!
Trót rồi hai chữ – 
cô liêu …trọn đời.
Bài thơ ghi vội, 
xé đôi
Nửa cho ta! 
Nửa gửi người ... TRI ÂM !!!

PHAN NGỌC HẢI
Dẫu từng bước chân
chông chênh xuôi ngược
Vạt sương nửa đầu
dệt khúc thơ đau
Tuổi Xuân nát nhàu
lệ sầu hoen mắt
Lời Yêu muộn mằn
gửi chốn thẳm sâu...

Thì thôi...Người hỡi !
BIỂN xanh lời hát
Trăng Thu vằng vặc
dát NGỌC đêm buông
Ngày mới dịu êm
chân trời bát ngát
Hoa trái ngọt thơm 
rực rỡ ánh hồng !!!
NAM VU GIANG


BẤT CHỢT

Bất chợt một chiều …
Bất chợt thôi!
Câu thơ ai thả lưng chừng trời
Như con chim nhỏ
- vô tình lượn
Lưới tình êm ái
mắc … hồn tôi!

Bất chợt mưa rơi, thắm nụ hồng.
Thơ tình ướt sũng phía … Gò Công
Tôi đem thơ ướt, hong nắng biển
Con Sáo bay ngang. Chút … chạnh lòng!!!

Bất chợt!
Ừ thôi, bất chợt mà …!
Trái xanh - đắng đót
Hãy là … hoa.
Dẫu mai bất chợt
- đời giông bão
Thơ tình còn đó …
Bất chợt …xa!!!
PHAN NGỌC HẢI
Bất chợt câu thơ thả chiều tà
Với tay tôi hứng...hóa bông Hoa
Thắm sắc,đậm hương...mê ly quá
Đem về ...ngắm nghía cả đêm qua..
NAM VU GIANG



CHÔNG CHÊNH


Rồi anh cũng về 
bến cũ, sông xưa
Mình chỉ còn nhau – 
khoảnh khắc… Nhớ!


Em! 
Thân cá… giữa vùng nước lợ
Không ra khơi, 
chẳng thể về nguồn!


Yêu một người 
đã đủ… giỏ, hom
Hoa nghẹn trổ - 
em như kẻ trộm.


Sợ tiếng lá khua, 
sợ chiều buông sớm
Cả Thạch Sùng nấc khúc… 
đêm khuya…!


Đừng tiễn đưa. 
Lối cũ – em về!
Cho bàn chân… 
cứng cùng sỏi đá


Đường không trơn, 
sao bước lê... nghiêng ngả
Ngó phía nào – 
cũng trống rỗng…
chông chênh!!!

PHAN NGỌC HẢI

Tiếng Thơ kêu chát chúa
Như cứa dạ... xé lòng...
Biển ầm ào thương nhớ
Đá trầm tích...rêu phong...

Rồi mai ngày vàng nắng
Hải dương xanh mênh mông
Đêm vầng trăng tỏa bóng
Dát Ngọc sáng yêu thương.....

Nhớ...Lối cũ - Em về !
Đá mềm và chân cứng
Hoa ven đường rộ nở
Tươi cười... chào...Tình Thơ !
NAM VU GIANG


NƠI ẤY - MIỀN TÂY! 

Anh có về thăm quê mền Tây? 
Nỗi khát khao nhiều năm mơ ước 
Hương phù sa quyện mùi tràm, đước… 
Thơm thịt da – một thuở … cha ông! 

Anh có về đứng trước dòng sông 
Cho em gửi lời thưa - tạ lỗi!
Hơn nửa đời ruổi rong, nông nổi 
Mảnh tình quê hao khuyết … trong hồn! 

Anh có về nhặt bóng hoàng hôn 
Cất dùm em vài hoa nắng … rụng! 
Đêm cựa mình, câu hò châu thổ 
Níu hồn em. Nơi ấy – miền Tây!!! 
PHAN NGỌC HẢI
Gò Công Tây! 21:10 – 04/06/2014
Anh chưa về thăm quê miền Tây
Nơi có " ngọn Núi Ba " sừng sững bên em vẫn đấy
Và Sông Mẹ một dòng xuôi êm luôn chảy...
Chở nặng phù sa ra Biển...mãi xanh trong...

Anh chưa về thăm Tây Gò Công
Chưa nghe khúc dân ca...bâng khuâng...da diết...
Chưa kịp về nhặt bóng hoàng hôn tím biếc...
Chưa kịp cất dùm em vài hoa nắng...rụng cuối chiều...

Anh sẽ về thăm quê miền Tây thân yêu...
Nơi in dấu chân em nửa cuộc đời rong ruổi...
Hồn...hao khuyết...Lòng...bão giông...nhức nhối...
Mảnh Tình Quê...níu...Nơi thương ấy - miền Tây...!!!
NAM VU GIANG
.

Share This:

Jillur Rahman

I'm Jillur Rahman. A full time web designer. I enjoy to make modern template. I love create blogger template and write about web design, blogger. Now I'm working with Themeforest. You can buy our templates from Themeforest.

No Comment to " Với Thơ_VŨ GIANG NAM "

  • To add an Emoticons Show Icons
  • To add code Use [pre]code here[/pre]
  • To add an Image Use [img]IMAGE-URL-HERE[/img]
  • To add Youtube video just paste a video link like http://www.youtube.com/watch?v=0x_gnfpL3RM