Thơ_MEN ĐỜI
MEN ĐỜI
Xen
vị ngọt là đắng,
Không
riêng gì cà phê
Cuộc đời,
sau khoảng lặng
Là
bão nổi ê chề!
Có một
điều rất thật,
Ta dám
nhìn thẳng không?
Hay chỉ
lời ngọt mật
Để xoa dịu
cõi lòng!
Đời
không là cơn mơ,
Nên
đời trần trụi quá,
Yêu
nhau, thành lời thơ
Ghét
nhau…là loài quạ!
Thôi!
Đời luôn Ngọt – Đắng,
Ta
hãy sống vì nhau
Sẻ
chia từng giọt nắng,
Mai
rồi… biết tìm đâu???!
PHAN NGỌC
HẢI
No Comment to " Thơ_MEN ĐỜI "