Thơ_TRẢ LẠI VÀNG THU.
TRẢ LẠI
VÀNG THU.
Áo mỏng – Tôi
đi. Ngày Đông ấy,
Đường
chiều, vạt nắng khép bên sông,
Vàng Thu,
tôi trả. Người nhặt lấy,
Bới tàn
hương, khơi khúc nhạc lòng!
Áo mỏng –
Tôi đi. Ngày Đông ấy,
Có con
chim nhỏ hót ven sông:
"Dẫu
gian nan, cũng đừng quay lại
Tình mất
rồi. Tiếc! Cũng bằng không….”
PHAN NGỌC
HẢI
No Comment to " Thơ_TRẢ LẠI VÀNG THU. "