Với Thơ_TRÚC TÂM
* Ngọc Hải
chân thành cảm ơn anh Trúc Tâm kính quí, đã dành và chia sẻ cùng NH những buồn
vui qua những vần thơ không thể quên.
Cảm ơn anh
cho NH được cơi giữ trong “Ngôi nhà KỈ NIỆM” của mình những con chữ chắt lọc.
Trân trọng!
TRĂNG LIỀM!
--- ooo ---
Tối qua,
đầu tháng Trăng liềm. Hình như "dấu móc” khoét tim – điếng người!
Vẫn vầng
Trăng cũ đầy vơi, vẫn "người chưa cũ” buông lời trách – Đau!
Buồn!
Ra đứng tựa
bờ rào, ngắm trăng – trăng lặn, ngắm sao – sao mờ! Một mình về với cõi Thơ, xót
câu lục bát – ai chờ đợi ai?! Mây … cười - khép cổng. Lưu đày! Kể từ dạo Gió –
hương cài … ngõ xưa!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Chia sẻ
cùng em với :"TRĂNG LIỀM"
Đã thề gắn
bó tình Thơ
Dám đâu neo
đậu bến bờ tình ai…
Con tim cửa
khóa then cài…
Trọn đời
mãi giữ
Thuyền này
– Bến xưa !
TRÚC
TÂM (Văn Thư Trần)
CHIẾC LÁ
THU XƯA....
--- ooo
---
Mai
nhắm mắt, về miền tịnh thổ
Xin
gọi người – hai tiếng: cố nhân!
Đừng
rắc hoa, thắp hương phần mộ
Gửi dùm em
– một chiếc lá vàng!
Chiếc lá vàng của mùa Thu cũ
Có bài
thơ Dang Dỡ ... riêng em!
Em ra
đi, hành trang – nỗi Nhớ
Nơi
lòng sâu, ngủ giấc yên bình!
Chỉ có
thế mới mong quên lãng
Nỗi
niềm riêng cất giữ trong hồn
Em yêu
lắm, những ngày đẹp nắng
Giờ
hết rồi!
Tất cả ...
Hoàng Hôn!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Sài
Gòn, 2:00 – 25 – 03 - 2012
XIN ĐỪNG
--- ooo
---
Chớm thu,
lá chửa kịp vàng
Gió heo may
đã vội mang se buồn
Tình chiều
tươi dáng hoàng hôn
Đã toan đem
sắc tím trôn xuống mồ
Xin đừng vò
héo câu thơ
Đã nghe
nắng đẹp trải bờ Biển xanh
Ru sâu giấc
ngủ yên lành... !
TRÚC TÂM
NGẬP NGỪNG
--- ooo
---
Lời yêu
chưa kịp trao em
Vẫn thầm ao
ước thành duyên vợ chồng
Cũng vì
nhút nhát, ngập ngừng
Để lòng mặn
muối, cay gừng, chia xa
Bên kia bờ
dải Ngân Hà
Thuyền em
neo đậu, nhạt nhòa tình tôi
Âm thầm
nhung nhớ đầy vơi
Chỉ còn tôi
Với bóng
tôi…
Trách mình
!!!
TRÚC TÂM
ĐỪNG TRÁCH
--- ooo
---
CM bài thơ
NGẬP NGỪNG của anh TRÚC TÂM
Thôi, đừng
trách nhé… người dưng!
Trót không
mặn muối, cay gừng – lỡ duyên.
Bây giờ ván
đã ghép thuyền
Bây giờ
tình đã bình yên, cuối chiều!
Tiếc câu
lục bát… trót gieo
Tiếc ai
vướng vít – lời yêu… ngập ngừng!
Sang sông!
Giữ chữ thủy chung
Người dưng…
đừng trách!
Người dưng…
Rối lòng!!!
PHAN NGỌC
HẢI
20:00 –
05/09/2012
TÔI !
--- ooo
---
Kính tặng
anh netque (TT) thân quí!
Anh hỏi tôi
– sao viết thơ Buồn?!
Trò đời –
Sân khấu. Tôi cười suông.
Chỉ đêm,
soi bóng mình – trang giấy…
Tôi chính
là Tôi! Nước mắt vương…!
PHAN NGỌC
HẢI
MƠ!
--- ooo
---
Đêm qua,
trong giấc mơ buồn!
Gặp ai –
viên mãn bài thơ: TÌNH HỒNG!
Lặng cười.
Mình trốn - thinh không!
Giật mình.
Tỉnh giấc!
Mênh mông
... trời sầu !!!
PHAN NGỌC
HẢI
7:00 – 01 –
11 – 2011
TỈNH
---
ooo ---
Tỉnh rồi
mới thấy hết buồn
Vầng đông
trải sợi nắng vương nụ hồng
Ngắm trời,
xanh tận tầng không
Vươn vai,
viên mãn giấc trong mơ sầu !
Trúc Tâm
(netque)
22:42 – 01
– 11 - 2011
VIẾT CHO
TÔI
--- ooo
---
Đêm nay
không giống đêm qua,
Nhìn Trăng.
Chẳng biết Trăng già hay non?
Liêu phiêu
– một chút tình mòn,
Trăng rằm
đã vỡ, khó tròn trặn… xưa!!!
PHAN NGỌC
HẢI
0:00 - 10 –
11 - 2011
NÓI VỚI EM
--- ooo
---
Ta cùng
nhìn lại ngày xưa,
Thấy mình
sung sức như vừa vượt non.
Nụ cười
tròn trĩnh … chưa mòn,
Tình hong
nắng mới … càng giòn hơn xưa!
Trúc Tâm
11 – 11 –
2011
CHIỀU ƠI,…
Ở LẠI!
--- ooo
---
Chiều nay
trời không mưa,
Nắng vàng
phơi trên phố!
Bâng khuâng
hong nỗi nhớ,
Ấm chút
tình mùa Thu!
Nâng niu
lau bụi mờ,
Trên khối
tình chưa cũ
Ta yêu và
trân giữ,
Tinh khôi –
cuộc tình sầu!
Dù cuộc đời
bể dâu,
"Thời
gian vào quên lãng,
Không ai
sống - Dĩ vãng!..."
Riêng
ta vẫn cưu mang!
Chiều
ơi, đừng qua mau
Nắng
vàng đừng ngủ vội,
Ta sợ
rồi … đêm tối!
Nỗi
buồn!
Về,
Ru
ta!!!
PHAN
NGỌC HẢI
1:30 –
15 – 11 - 2011
ĐỪNG SỢ
--- ooo
---
Nắng
phơi tím phố sắc chiều
Bâng
khuâng nỗi nhớ…! Cô liêu cõi lòng !
Tình
đầu như giọt nước trong
Cố
nâng niu giữ để không vẩn mờ
Bỗng
dưng khoảnh khắc hững hờ… !
Để
tình hóa đá…! Thành mồ chôn tim !
Chiều nghe
thảng thốt tiếng chim
Nhủ lòng !
Đừng sợ, mặc đêm gợi buồn !
Trúc Tâm
18:00 -
15/11/2011
TÌNH ĐÂU RẺ
VẬY?
--- ooo
---
Chữ TÌNH
đâu rẻ vậy người ơi!
Đâu chỉ
thoáng qua, nửa nụ cười…
Câu Thơ
trân giữ - còn chưa trọn,
Xá gì một
mảnh … lá thu rơi?!!!
PHAN NGỌC
HẢI
2:30 – 16 –
11 - 2011
TÌNH KHÔNG
MUA BÁN
--- ooo
---
Tình không
mua bán… chớ à ơi!
Tình chẳng
đổi trao … để ngậm cười!
Níu giữ
tình nhau cho vẹn trọn
Ngàn vàng
khôn chuộc giọt tình rơi!
Trúc Tâm
21:23/ 18/
11/ 2011
@ Quí tặng
em ! Nhà giáo Phan Ngọc Hải
Nhân ngày
NGVN 20/11/2011
TÌNH THẦY
--- ooo
---
Một bông
hoa đẹp giữa đời,
Tính thầy,
công thợ "trồng người” tháng năm
Miệt mài
như thể nết tằm,
Vẫn đoan
trang nét duyên thầm…Quỳnh hoa!
TRÚC TÂM
NGHIỆP DĨ
--- ooo
---
Bụi phấn
còn vương dưới mái trường,
Thầy tôi –
bó đuốc – đã soi đường
Đàn em. Áo
trắng, bao thế hệ
Nghiệp dĩ,
giờ tôi trót… vấn vương!!!
PHAN NGỌC
HẢI
2:30 – 18 –
11 – 2011
NẶNG VƯƠNG
Gắn bó tuổi
thơ với lớp trường
Lớn lên mỗi
đứa một con đường
Mưu sinh
muôn nẻo, tình đa hệ
Nghiệp chữ
riêng tôi mãi nặng vương !
Trúc Tâm
20:00
20-11-2011
Đừng hỏi
"Vì sao ĐÁ BIỂN buồn?
Chọn vùng
hoang lạnh – kiếp cô đơn,
Vì sao lánh
mặt nơi trần thế,
Suốt đời
trầm tích chốn Đại Dương.!!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Tôi hiểu vi
sao Đá Biển buồn !
Bạc đầu
ngọn sóng...nhấn Thuyền thương
Ấp u giọt
nhớ trong tim Đá
Mắt khóc
miệng cười giữa Đại Dương !
TRÚC TÂM
Cảm ơn anh
- hiểu: ĐÁ BIỂN buồn!
Ngàn năm
dâu bể chuyện yêu đương,
Thì thôi!
Đành vậy – miên trường BIỂN,
ĐÁ dưới
lòng sâu. Rớm lệ THƯƠNG!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Quý Em tài,
sắc lại khiêm nhường
Tiếc nỗi bể
dâu chuyện yêu đương
Ai đặt tên
Em thành Đá Biển
Để Ngọc Hải
luôn nhuốm lệ Thương
TRÚC TÂM
21:29/24/11/2011
CHIM CUỐC
--- ooo
---
Cuốc nhớ ai
mà khản tiếng ve,
Dẽo mồm ra
rã những ngày hè
Bờ đồng
chui lủi như kẻ trộm,
Ngõ xóm
lách luồn tựa chú kê.
Gọi bạn
thiết tha lời ái mộ,
Mời tình
khao khát giọng bùa mê
Thương thay
thân cuốc đồng đen đủi
Vạ miệng,
mỏi mồm… Chuốc tiếng chê!
TRÚC TÂM
KIẾP VE SẦU
--- ooo
---
Oán than
chi mãi - cũng kiếp ve,
Phượng vừa
phun lửa. Gọi sang hè!
Áo trắng!
Ai – thương thầm, nhớ trộm,
Mới Đông,
đã Hạ… thoáng giấc kê!
Ngày mai rã
cánh, ai xây mộ
Sao oán
than hoài … chẳng mõi mê?!
Số kiếp ve
sầu thường đen đủi,
Một người
thương … cả vạn kẻ chê!!!
PHAN NGỌC
HẢI
NGÀY MỚI
--- ooo
---
Bình minh
gõ cửa, sương vừa tạnh
Sợi nắng
ban mai sưởi ấm tình
Xua tan ảo
mộng đêm hiu quạnh
Ríu rít
hiên ngoài rộn tiếng oanh
Đón cơn gió
lạc, tươi ngày mới
Như giọt
tình xưa thuở ban đầu
Say nghe
chim hót, lòng mát rợi
Đẹp khúc
tình đời tới mai sau.
TRÚC TÂM
NỖI LÒNG ĐÁ
BIỂN
--- ooo
---
Trái tim
vừa khép. Buồn chưa tạnh!
Sợ lắm ai
ơi - Một chữ Tình!
Trót thân
ĐÁ BIỂN, đời hiu quạnh,
Sóng cả
ngàn khơi… dạt tiếng oanh!
Tình chưa
đã cũ, tìm chi mới?
Câu Thơ
thành máu. Cuối như đầu,
Đêm nghe
tiếng gió xa rời rợi,
ĐÁ BIỂN
trầm tư… mãi muôn sau!!!
PHAN NGỌC
HẢI
29-11-2011
VƯƠNG TƠ
--- ooo
---
NGẮM hòn non bộ trước sân nhà,
HÌNH tượng y trang đóa đại hoa
ĐÁ trắng nghiêng soi vầng nguyệt xế
BIỂN xanh thấp thoáng dáng chiều tà
LÒNG mong bạn mới, càng nung nấu
DẠ nhớ tình xa muốn vỡ òa
VẤN vít tâm mình say cảnh sắc
VƯƠNG tơ lòng, nét đẹp tài hoa!
TRÚC TÂM
(T.V.THƯ)
Đan Phượng
10-12-2011
@ Ngọc Hải
rất cảm ơn tấm lòng đẹp của anh Trúc Tâm. Xin góp vui với anh nhé!
BỐI RỐI
--- ooo
---
NHÌN dãy đồng xanh, ngút mắt xa
DÁNG như thiếu nữ trải thân ngà
NÉT hoa, ai tạc rung lòng tục
QUÊ bút,
người tô động dạ ta!
TÂM yên - lặng ngắm trưa thanh vắng
HỒN náo- vờn
trông chiều sắp tà
XAO xuyến ý thơ, tìm vận đối
ĐỘNG hoài câu cú, nhớ người xa!
PHAN NGỌC
HẢI
SàiGòn, tối
Thứ bảy - 10 – 12 - 2011
TRỐNG TRẢI
--- ooo
---
Rõ khổ em
tôi, kiếp giời đày
Già rồi mà
dáng vẫn phây phây
Nói cười,
nhiều bác còn mê mệt
Dáng dấp,
ối người vẫn đắm say
Ở vậy nuôi
con, không người với
Cắm sào đậu
bến, chẳng ai lay
Một thuyền
một lái, khoang tình vắng
Trống trải
trong lòng, cực lắm thay !
TRÚC TÂM
TRỐNG TRẢI
@
--- ooo
---
Trống trải,
đôi khi chẳng bị đày
Nợ đời
chẳng vướng, sống phây phây.
Lo toan, lệ
thuộc – người thêm mệt
An nhiên,
tự tại – dạ càng say.
Tao nhân,
mặc khách … không dám với
Ẩm ẩm, ương
ương … mặc gió lay
Ngắm Hoa,
thưởng Nguyệt – đêm thanh vắng
Hương lòng
ngan ngát – quí hóa thay!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Tối Thứ tư,
14/12/ 2011
NIỀM MONG
--- ooo
---
Khách về
với bến đò Đông
Như phù sa
đọng bãi sông đắp bồi
Thuyền Em
vừa cập bến Tôi
Mong đừng
vội vã... Hợp rồi lại xa !
TRÚC TÂM
22:30 -
14-12-2011
XÔNG THƠ
--- ooo
---
Hương trầm
- Tôi đốt, ngày Đông
Xông tình
Thơ cũ - dù sông lở, bồi!
Lá vàng vây
phủ đời tôi
Tình thơ
vẫn đẹp. Dẫu đời mãi xa!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Họa chia sẻ
với "NUỐI" cùng Em
TRÓT
--- ooo
---
Giọng cười
suông, cứa lòng nhau
Như luồng
tạp khí, lách sâu dòng đời
Độc cầm nhả
giọt chơi vơi
Tiếng chim
gõ kiến buông lơi âm thầm
Bước đời
lắm nỗi thăng trầm
Trót say
nghiệp chữ, lệ đầm câu thơ
Gói buồn,
hong lại chữ khờ
Nhuộm màu
Biển biếc tím mơ lạc loài
TRÚC TÂM
22:16/17/12/2011
@ Ngọc Hải
rất cảm ơn anh, nối với "TRÓT”, anh Trúc Tâm nhé!
LỠ !!!
--- ooo
---
Đắng cay cạn
tỏ lòng nhau,
Gian nan
mới thấu nông sâu Tình Đời!
Buồn – Vui,
như nước đầy vơi
Hết tan rồi
hợp …. Sóng khơi thì thầm!
Nỗi
đau là nốt nhạc trầm
Khắc
vào tâm não. Nặng đầm câu Thơ
Ai
khôn, không trót dại khờ?
Nghĩa
Nhân... sau trước - có đâu lạc loài ?!!!
PHAN
NGOC HẢI
21: 30
– 22 - 12 – 2011
Em,
Đọc
"Lỡ" của em như một sự đúc kết tình đời, lẽ sống. Một sự trải nghiệm
thực tiễn sâu sắc. Tám câu thơ đầy tâm trạng, nỗi niềm riêng.
Anh đã
gặp Em, một phụ nữ thật tỉnh táo, thông minh và rất bản lĩnh. Tài hoa !
Anh
trân quý tặng Em :
QUỲNH
HOA
Quỳnh
hoa duyên dáng sống thanh tao
Dẫu ở
bên vườn hoặc sảnh cao
Trăng
vén màn đêm, dòm nhụy hé
Gió
luồn bóng lá, lách thùy vào
Xôn
xao nắng sớm, không ong bướm
Rộn rã
mưa chiều, nặng nghĩa giao
Xuân
sắc tương phùng thi sĩ ngắm
Yêu
kiều sánh với mặt anh hào.
TRÚC
TÂM
23/12/2011
| 19:41
Anh
Trúc Tâm thân quí,
Bài
Thơ Đường luật của anh quá tuyệt, NH rất thích. Nhưng… Anh Trúc Tâm ơi,
độc chước của anh tung ra, thì Ngọc Hải
chịu chết thôi! Để đáp lại thịnh tình của anh, NH đành "họa từ” cho vui, anh nhé!
THÚ
VUI
Thú
vui nào cũng lắm thanh tao
Khoe tài thời kẻ thấp, người cao
Tu mi
quân tử, len lén hé
Hợm
hĩnh tiểu nhân, xồng xộc vào
Vườn
Xuân rộn rã đầy ong bướm
Điền
viên lặng lẽ độc tiêu dao
Ta dại
khép mình, ngại kẻ ngắm
Người
khôn phô tướng, lắm tự hào.
PHAN
NGỌC HẢI
1: 00
- 25 – 12 - 2011
LÒNG
BIỂN
Nghe
Biển chiều nay trải nỗi lòng
Nhìn
dòng sông ngược, nhớ mùa ĐÔNG
Chiều
THU xào xạc se lòng Biển
Đêm HẠ
buồn tênh tiếng cuốc đồng
Ngơ ngác
mảnh Trăng, Xuân rộn rã
Tình
suông chén ngọc , rượu chưa nồng
Xuân
ơi ! Có tỏ chăng tình Biển
Xuân
đến mênh mang cả cõi lòng !
TRÚC
TÂM
17:06
– 05 – 01 – 2012
LÒNG
BIỂN (*)
Cảm ơn
ai đã thấu nỗi lòng
Biển
đời tím thẫm, cuối mùa ĐÔNG!
Trăng
THU vằng vặc, thơm hồn biển,
Nắng HẠ
chang chang, ngọt gió đồng…!
Chưa xế tà
huy – băng giá Biển
Vừa tàn
bóng nguyệt - Gió say nồng
XUÂN về! Nhè nhẹ, khoan thai … nhé
Đừng vội
xôn xao. Biển rát lòng!!!
PHAN NGỌC
HẢI
2:00 – 07 –
01 – 2012
SỨ & SÀNH
Nếu ai từng
thám hiểm Biển xanh
Sẽ được
thấy đá ngầm sắc cạnh
Nếu cố
tình, tưởng mình dư sức mạnh
Sẽ có ngày
chìm đáy Biển xanh
TRÚC TÂM
Giấu riêng
tư, nên suốt đời trầm tích
Đá ẩn mình
– khắc khoải chốn Đại Dương
Không cao
thấp, phận hèn … nhẵn nhụi
Sóng bủa
vây. Đau buốt - Đá … bình thường!
PHAN NGỌC
HẢI
THÁNG BA
Tháng ba
hoa gạo ửng trời
Cải ngồng
duyên dáng vàng ngời sắc hoa
Rộn ràng
mồng 8 tháng 3
Chúc em
rạng rỡ, đóa hoa gợi mùa
Giọt huyền
mộng mị buông tua
Thanh tân
màu áo tím mùa hoa xoan
Thiêng
liêng thiên chức Trời ban
Thiếu em
như nửa thế gian vô hồn
TRÚC
TÂM
05 – 03 –
2012
.
BÀI THƠ
THÁNG BA
Ơi thương
quá – bài Thơ mồng TÁM
Đẹp vô ngần
như nắng tháng BA!
Thơm thảo
lắm, tình anh trao tặng
Em
nâng niu, trân giữ làm quà!
Xin cảm ơn
– bình minh lấp lánh
Dòng
Thơ xanh, câu chữ tươi nguyên
Xua
gió rét, hoàng hôn hiu quạnh
Ngày
ấm nồng - thiên chức thiêng liêng!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Sài Gòn, 06
– 03 - 2012
@ Chúc Em
ngày 8 tháng 3
Một bông
quỳnh trắng đậm đà sắc hương.
( T.T)
@ Ngẩn ngơ
một đóa Quỳnh Hương
Trăng khuya
bàng bạc … Thơ Đường – netque !!!
(PNH)
ĐỜI THƠ
Trời cho
nhan sắc má hồng
Lại ban
thêm một chữ tòng nghiêng vai
Trăng tròn,
óng ả sương mai
Trăng
nghiêng cuối tháng miệt mài đời thơ
Lối yêu
trắc trở cách đò
Lời thơ vẫn
nặng bến bờ tình xưa
Chân cầu in
bóng lơ thơ
Ngó mây
thêm nỗi thẫn thờ ruột gan
Tình đầu
chưa hợp đã tan
Người đi để
lại bàn hoàn lòng ta
Đêm về đếm
hạt sương sa
Câu thơ ướt
sũng kệ nhòa năm canh
Lại yêu như
thuở còn xanh
Câu thơ lỡ
vận chòng chành niềm riêng
Cuộc đời xô
đẩy ngả nghiêng
ĐỜI THƠ,
NGHIỆP CHỮ, MẸ HIỀN, TÌNH CHA !!!
TRÚC
TÂM
KIẾP TẰM
Viết tặng
riêng anh Trúc Tâm kính quí!
Làm Thơ để
tự ru mình
Ủi an những
lúc Biển tình bão giông.
Lỡ mang
chút phận má hồng
Em vô
duyên, lụy phải vòng bể dâu!
Hình như
hai chữ CƠ CẦU
Trời dành
riêng - kẻ … đa sầu, đa mang?!
Chưa qua
sông, đã lỡ làng
Chưa ngọt
bùi, đã nhận phần đắng cay!
Người ta
muối mặn, gừng cay,
Mải mê Thơ
thẩn, em hoài … truân chuyên!
Dập dềnh –
sóng vỗ mạn thuyền
Sóng tan
đời sóng, thuyền quen độc hành!!!
Bài Thơ
em viết tặng anh
KIẾP
TẰM nhả sợi tơ mành – Nợ Dâu!
Gieo
neo con chữ - đôi câu
Nỗi
lòng của Biển,
Nông ...
sâu
Vơi ... đầy
!!!
PHAN NGỌC
HẢI
Sài Gòn,
1:30 – 15 – 03 - 2012
ĐÒ TRĂNG …!
Nửa khuya
văng vẳng
gọng hò
Xôn xao
sóng nước –
con đò chở
trăng?!
Vén rèm
thưa, gót nhẹ nhàng
Ngẩn ngơ –
bến vắng,
bóng … hàng
phi lao!
Tầng không,
rớt tiếng
nhạn chào
Xếp bài thơ
mới,
dạ nao nao
buồn!
Xa xa
trầm lắng
hồi chuông
Vọng từ cổ
tự,
dỗ hồn …
chênh chao!
Đò trăng
về phía
trời nào?
Để người ở
lại,
khối sầu …
riêng mang???!
PHAN NGỌC
HẢI
3:15 – 17 –
04 - 2012
PHÂN VÂN
Đọc thơ
người…Thấy phân vân
Câu thơ kín
hở, ý gần, lời xa
Đời người
ví tựa đời hoa
Quỳnh đêm
khép mở hiên nhà hắt hiu
Tránh nơi
nắng sớm, mưa chiều
Xa nơi gió
bụi , dập dìu bướm ong
Hồn hoa đã
tắt lửa lòng !
Nguyện cầu
trọn kiếp vui cùng tình Thơ
TRÚC TÂM
VẪN CÒN
Vẫn còn
nguyên vóc Trăng buồn
Vẫn đầy
nhiệt huyết, nửa hồn vợi đau
Câu thơ
mang nặng bể dâu
Đọc lên
thấm đẫm tình đầu, ấm môi
Thay đi từ
”HẾT” dùm tôi
Để tình đẹp
mãi một thời Thu xanh
Ngày xưa
Biển cũng ngọt lành
Trách ai
thả muối ! Biển thành hôm nay
Sóng cồn !
Biết trách ai đây ?
Vẫn màu tím
biếc… Tình say Biển chiều…?!
TRÚC TÂM
VẪN CÒN*
Riêng tặng
anh TRÚC TÂM thân quí!
Vẫn
còn nắng đẹp.
Chiều nay
Em gom
mây trắng,
về xây
"lều vàng”
Cất bao hệ
lụy trần gian
Nhốt bao
đau khổ, tháng năm lở - bồi!
Vẫn còn
Phượng thắm –
anh ơi!
Tháng tư
lửa hạ, bồi hồi sắc hoa …
Rớt rơi
tiếng cuốc.
Chiều tà
Giục người
viễn xứ ….
Nhớ nhà,
nhớ quê!
Vẫn còn
tiếng sáo trên đê
Thì còn
"thơ thẩn”
đi – về
"đó … đây”
Tóc xanh dù
đã sương phai
Vẫn còn
lệch gánh đôi vai …
chữ TÌNH!
Vẫn còn!
Còn mãi -
nhé anh
Dẫu: Đời
cõi tạm!
Cái Tình …
muôn sau!
Mong sao,
giữ đẹp hồn nhau
Thắp bùng
lửa Hạ!
Cất sầu
hiên Đông!
Vẫn còn
Thơ ấm!
Rượu
nồng!!!
PHAN NGỌC
HẢI
SG, 16 – 04
– 2012
EM …!
Em không
chân lắm, tay bùn
Buổi mai
ngồi chợ, chiều hôm gánh gồng.
Đời em nợ
với dòng sông
Gắn liền
con chữ - tuổi hồng, duyên thơ!
Vào đêm –
đề Toán … đợi chờ
Khuya về,
ôm khối mộng mơ … gối đầu!
Trăng
nghiêng, dìu dịu hương cau
Thơ nồng
vôi trắng, xanh trầu … người têm!
Thơ không
quấn chiếu, đắp mền (*)
Đập phòng,
bẻ khóa – nổi nênh … vu hồi!
Ta bà
một cõi … rong chơi
Em vân
du, để cả đời … lụy mang!!!
PHAN
NGỌC HẢI
Sài
Gòn! 15:00 – 19/09/2012
SEN
Sinh ra từ
mảnh ao bùn
Hương Sen
ngan ngát, cánh chum chúm gồng
Mang
hồn cốt của non sông
Danh
thơm in đậm khắp dòng văn thơ
Bắc – Trung
– Nam những mong chờ
QUỐC HOA !
Rạng rỡ, chiếm cơ hội đầu
Ngọt ngào
chen vị hương cau
Sen hồng xứ
Bắc, màu trầu vụng têm
Sen Gò
Công, trắng mịn mềm
Hai màu hòa
quyện, đẹp duyên tình đời
THƠ – HOA
tao nhã thú chơi
Kiêu
sa, Sen nở trắng trời mênh mang
TRÚC TÂM
NGỌN LỬA
….!!!
Giang Điền
đang nắng,
chợt mưa
rơi!
Mõm đá
chênh vênh …
đành ướt
rồi.
Áo ai, nửa
vạt
choàng qua
tóc….
Giang Điền
– ngọt đẫm
Ấm bờ môi!
Bất chợt
ngước nhìn.
Ối, ánh mắt
…
Đốt hồn
thiên hạ -
Phút … thôi
miên!
Bao năm âm
ỉ.
Giờ … bùng
cháy
Ta biết –
từ nay
Nợ …
Giang
Điền!!!
PHAN NGỌC
HẢI
--------
Đọc lại
:NGỌN LỬA" của Ngọc Hải nhiều lần vẫn cảm thấy ngọn lửa tình thật ấm áp và
đầy sức sống .Xin chia sẻ niềm vui Giang Điền cùng em :
NỢ
Con đò mắc
nợ tình sông
Con tim mắc
nợ tình dòng máu tươi
Lá trầu mắc
nợ tình vôi
Quả thơm
mắc nợ tình người bón chăm
Biển xanh
mắc nợ Đá ngầm
Đêm ngày
thủ thỉ duyên thầm Biển khơi
Áo ai nợ
giọt ngâu rơi
Giữ hương
bồ kết tóc người mãi thơm
TRÚC TÂM (Văn
Thư Trần)
No Comment to " Với Thơ_TRÚC TÂM "