Với Thơ_NGUYỄN ĐĂNG THUYẾT
* Ngọc Hải chân thành
cảm ơn anh NGUYỄN ĐĂNG THUYẾT_một thời “thơ thẩn” bên Blogtiengviet_để NH còn
lưu giữ những vần thơ đáng nhớ...
NỢ ĐỜI
--- ooo ---
Tặng em NGỌC HẢI
Trót nợ nhau
từng tiếng thở dài
Đêm trở dạ
câu thơ buồn nứt mắt
Sông Tiền xa
gió ơi!
Đò
nghẹn thắt
Vạt nắng chiều xao xác cánh heo may
M ắc nợ nhau
Đào bới canh gầy
Bao khát vọng
cháy đôi bờ sông Hậu
Bến nước xưa
Bóng con thuyền lén đậu
Sóng chòng chành
sào đuối…
mái chèo cong!
Mây vặt chiều
nuôi nỗi nhớ mong
Mặt trời tím
nhuộm biển chiều tím ngắt
Vớt giọt sầu
Đêm Nam… ngày Bắc
Trăng vội vàng
Trăng khóc…
lệ tầm xuân
Cả đời!
Gói nợ ngàn cân
Dạ đeo hồn đá…chôn chân đẩy giờ
Giật mình!
Chợt tỉnh giấc mơ
Gió Nam cuộn sóng…Bến bờ bão giông!
ĐĂNG THUYẾT
14 – 04 - 2012
-----------
MƠ …!
--- ooo ---
Cơn sóng nào
bủa nát biển bờ – em?
Nhuộm tím thẫm góc trời thơ dại
Đêm xao xác
vầng trăng con gái
Câu Thơ buồn!
Ngần ngật … lệ đoanh mi!
Nửa đời sau còn lại được gì?
Mưa vừa tạnh.
Thương ngày nắng khép!
Bóng thuyền ai
âm thầm ghé bến
Có chở về
trăng sáng, thơ vui …?!
Bao năm qua
hồn biển ngậm ngùi
Thèm một phút
cháy bùng cơn lửa Hạ
Sẽ thiêu đốt
dãy băng hà lạnh giá
Thắp sao trời
tìm lại buổi hồng hoang!
Trót nợ nần.
Duyên Bắc, tình Nam
Tha thiết lắm –
vần Thơ chảy máu!
Chốn bình yên
thuyền ai neo đậu
Mong soi cùng
một bóng trăng thanh!
Tan giấc mơ.
Em thản thốt gọi: Anh!
Tình một thuở.
Biển lòng em - sóng dậy …!!!
PHAN NGỌC HẢI
Saigon, Tối 14/04/2012
GỬI EM
--- ooo ---
Qúi tặng: PHAN NGỌC HẢI
Đắm thuyền!
thuyền sợ sóng to
Sa cành gẫy cánh
chim lo động trời
Sẹo cào
rách ruột người ơi!
Men nồng hoa thắm
tình đời vẫn xanh
Vườn quê
trái ngọt ôm cành
Sông quê óng ả
trong lành hương quê
Người quê
mộc mạc câu thề
Thuỷ chung đằm thắm
trọng lề nết xưa
Vòm trời
sớm nắng chiều mưa
Đá mềm chân cứng
vẫn chưa muộn màng
Anh chờ!
một chuyến đò ngang
Thả câu thơ ảo
khẽ khàng...vào tim!
............
Nguyễn Đăng Thuyết
.
ĐÒ TRĂNG …!
--- ooo ---
Tặng anh Đ.T
Nửa khuya
văng vẳng gọng hò
Xôn xao sóng nước –
con đò chở trăng?!
Vén rèm thưa, gót nhẹ nhàng
Ngẩn ngơ –
bến vắng,
bóng … hàng phi lao!
Tầng không,
rớt tiếng nhạn chào
Xếp bài thơ mới,
dạ nao nao buồn!
Xa xa
trầm lắng hồi chuông
Vọng từ cổ tự,
dỗ hồn … chênh chao!
Đò trăng
về phía trời nào?
Để người ở lại,
khối sầu … riêng mang???!
PHAN NGỌC HẢI
3:15 – 17 – 04 - 2012
THƯƠNG
--- ooo ---
Qúi tặng: Phan Ngọc Hải
Em đi về phía vô hình
Để anh đứng đợi một mình hứng đông
Mấy lần dây thép chưa thông
Bóng em bằn bặt…gió dồng cắt ngang
Tiền Giang sóng nấc ngập tràn
Tháng tư bục giảng…giọng vàng quắt queo
Thành Loa lội thác vượt đèo
Thương em lận đận…dõi theo tiếng gà…
Trăng tàn! Bắt nợ canh ba
Chớm duyên tím nụ hoa cà mắt thu
Nhón tay xua hết mây mù
Cho anh chuốt mật…lời ru muộn màng…
ĐĂNG THUYẾT
14 - 04 - 2012
.
BÀI THƠ RIÊNG ANH !
--- ooo
---
Anh –
chiếc thuyền vật vã
biển khơi
Đang chống chếnh …
bốn bề sóng cả
Chỉ niềm tin và cõi
lòng sắt đá
Đạp bão giông …
về hướng mặt
trời!
Em –
thắt lòng.
Đêm nắm bàn tay
Gác qua trán,
hồn theo … tiếng Quạ
Mưa vẫn rơi.
Mái chèo … nghiệt
ngã
Hồn phân vân –
"nam đáo, nữ
phòng” ?!
Nếu tình yêu –
thảm trải dưới chân
Cõi thiên đường –
sẽ là mộng mị!
Là câu thơ vô hồn trên
giấy
Là bọt bèo…
tan loãng phút giây!
Ta hiểu nhau …
từng tiếng thở dài
Giành cho nhau …
nhịp tim thổn thức
Dẫu thảm cỏ xanh –
là ĐỊNH MỆNH…
Khi Đam San –
lùng bắt Mặt Trời!!!
PHAN NGỌC HẢI
Sài Gòn, Chiều thứ hai
- 11/06/2012
MÃI LÀ EM
--- ooo ---
Quí tặng: Phan Ngọc Hải
Lụa mềm bẩy sắc
Trời ghen!
Câu thơ trượt ngã bên rèm lặng câm
Nỗi niềm
uẩn khuất trong tâm
Bới lên vùi xuống phù vân kiếp người
Em về
gột áng thơ tươi
Mím môi ve vuốt nụ cười chín đồng
Hồn thơ
chợt nở trên đồng
Tình thơ da diết thinh không ảo mờ
Lỡ làng
lạ bước đường tơ
Tri âm đêm vắng
đợi chờ
tri âm...
Gió tây!
cào cấu bao lần
Chẳng làm vơi bớt tứ vần...thơ em…
ĐĂNG THUYẾT
17/04/2012
.
MÃI LÀ THƠ
--- ooo ---
Cùng anh: Đăng Thuyết
Người ta ngậm ngãi tìm Trầm
Em – câu Thơ nhỏ.
Tím bầm ruột gan!
Mặc ai vọng tưởng cao sang
Riêng em mơ ước –
đá vàng với Thơ!
Có những lúc –
đường đời ngã dụi!
Nhìn xung quanh
Trống trải nhân tình!
Thơ dìu em,
Đạp lùi bóng tối
Phủi bụi … đời,
Gõ cửa bình minh!
Nẻo tình yêu
trượt chân
gục ngã….!
Phơi trái tim,
xót đắng
cuồng mê!
Thương con chim
Sau lần – tên, ná …
Lau tủi hờn
Thơ dắt em đi.
Em yêu Thơ
như yêu anh vậy.
Rất hồn nhiên
Như nắng với mây …
Thơ cho em
bình yên, tin cậy
Anh cho em
Tròn bóng ...
Thơ đầy !!!
PHAN NGỌC HẢI
SG, tối 18/04/2012
CẦU THƠ
--- ooo ---
Quà tặng: PHAN NGỌC HẢI
Đi cùng em!
Trên con đường thơ
Nơi câu chữ.
Phải lòng rơi dấu ngã…
Tâm thơ khát
Vá tim lành…mới lạ!
Sóng cựa mình
Trong trẻo bức tranh thơ
Nắm tay nhau
Dựng tháp đợi chờ
Gam sáng tối
Vẽ hình nhau trên cát
Xương rồng tím
ngát hương chùm sa mạc
Nắng ngậm ngùi
Gió sớm quết đầu trang
Thơ đã gieo
Men thắm óng vàng
Xóa vết nhăn
Hoa cười gương mặt
Gót son in
Lưng trần anh bắc
Nối đôi bờ
Sớm tối ước tầm thơ
Ráng chiều! Bẩy sắc hồng tơ
Men tình ngấu ngải… đêm mơ tròn vần!
ĐĂNG THUYẾT
26 – 04 - 2012
BIỂN VÀ EM
--- ooo ---
Cùng anh ĐĂNG THUYẾT
Biển ơi,
Chiều nay ta tạm biệt!
Em đi rồi!
Biển có buồn không?
Bao nhớ nhung,
Là sóng cuộn trong lòng,
Là chực vỡ … những gì câm nín!
Nhìn Biển lặng!
Hồn em thẫm tím,
Một mùa Thu chưa trọn những ngày vui,
Lại mùa Đông chia cắt,
Ngậm ngùi!
Thôi Biển nhé,
Em về!
Ngày đã hết!
Ta giấu kín… những niềm riêng.
Chưa nói kip...
Em tin rằng: Biển rất bao dung!
PHAN NGỌC HẢI
MẠNG CHIỀU!
--- ooo ---
Quí tặng PHAN NGỌC HẢI
Mạng chiều!
một góc chợ đời
Cũng tôm cũng tép
cũng lời bán mua
Mớ rau đắng…
chĩnh tương hua
Phất phơ lá cải
như đùa chiếu thơ
Bon chen
đong đếm chợ chờ
Nhá nhem con chữ
ngẩn ngơ sách đèn
Trắng đêm!
bòn mót nắm men
Vớt vần gột tứ
hương sen tràn về
Thơ là!
cõi mộng bùa mê
Đã mang cái nghiệp
tứ bề… bão giông!
ĐĂNG THUYẾT
Thành Loa
25-4-2012
NHẮN ANH !
--- ooo ---
Sao anh khoét vào trái tim của Biển
Bằng nỗi vô tình –
gợi vết thương xưa?!
Gom đắng cay …
vá víu bao mùa
Chưa lành lặn.
Chiều nay – bật máu!
Trời vẫn mưa,
hay lòng Biển bão?
Ngó nơi nào …
cũng tím ngắt – hoàng hôn.
Ấp ủ thơ ai,
tưởng ánh mai hồng
Khều đóm lửa …
dưới tàn tro chưa nguội!
Sao anh khoét vào trái tim bổi hổi
Biển giá băng –
vừa mới kịp … hồi sinh ?!!
PHAN NGỌC HẢI
Sài Gòn! Một buổi chiều
06 – 06 – 2012
VỠ ĐÊ – MÙA LŨ
--- ooo ---
(Viết khi đọc thư kể của người bạn miền Tây!)
Tối qua cơn lũ ùa về
Nước tràn tàn bạo,
vỡ đê Tân Hồng.
Tuyến đường nối tỉnh –
thành sông
Phù sa ngầu đục,
đỏ đồng Tràm Chim
Xuồng ba lá – mảnh trăng liềm
Em mong manh,
cố trườn trên lũ cuồng
Áo xanh – bộ đội, dân quân
Cừ tràm, bao cát –
trần lưng … chắn "thành”
Mẹ đưa con đến "Bảo sanh”
Giữa đường … tiếng khóc sơ sinh –
chào đời!
Nỗi lo, mắt mẹ bời bời
Lúa trầm dưới nước.
Thạp trơ đáy ... buồn!
Bông điên điển trổ vàng ươm
Món ăn ngày đói.
Ngực tơi - ráng chiều!
Dật dờ,
ngọn gió liêu xiêu
Đàn cò tìm tổ,
rách chiều – hoang sơ!
Lỡ mai,
trong cuộc tình khờ
Trái tim em vỡ -
lũ cuồng, lũ hoang
Anh như ngọn gió ngang tàng
"Vỡ đê – mùa lũ”…
kinh hoàng – đời em!
PHAN NGỌC HẢI
Sài Gòn! 2:30 – 11/08/2012
.
LŨ LÒNG
-----------
Đê bao vỡ ở lòng mình
Nước to sóng cuốn câu kinh Nhị Hà
Trăng suông đau đẻ đường xa
Mong manh thuyền lá băng qua thủy thần
"Công an bồ đội dân quân"
Ngỡ ngàng chợt đứng chôn chân giữa đàng
Trách trời gieo ngọn lũ hoang
Đầu nguồn cuối bến ngập tràn trắng trơn
Đôi vai nặng trĩu giận hờn
Lũ quần ngóc ngách... từng cơn lũ lòng...
ĐĂNG THUYẾT
7h-11-8-2012
Sang
sông,
Sáo chẳng sang sông!
Quen hơi, bén rễ
Khoảng lồng cỏ may! (*)
Bao lần chấp cánh –
chớm bay
Rối lòng … vần tứ,
u hoài … cõi thơ!
Sóng xôn xao,
Sóng … xa bờ!
Chờ cơn mưa lạc,
thẩn thờ năm canh!
Trách chi …
cơn Sóng Vô Tình (**)
Trách sao ngọn gió –
vô hình … mênh mông!
Sang sông!
Sáo không sang sông!
Nhặt từ, gom ý …
trải lòng – nổi nênh!
Nắng mưa!
Duyên nợ,
gập ghềnh…
Bàng hoàng!
Nhớ …
Sóng vô tình …
Nát tim!!!
PHAN NGỌC HẢI
23:30 – 26/10/2012
(*) (**) Thơ ĐT
.
GIÓ NAM – SÓNG BẮC
--- ooo ---
Năm canh
mưa lạc đau đời
Đức tin mỏng mảnh
đặt nơi Nhị Hà
Dỗi hờn
chôn sống hồn ma
Câu thơ thắt họng
muối hòa biển đông
Xổ lồng!
sáo chẳng sang sông
“TRÁCH CON SÓNG BẮC
TRÁCH ĐỒNG GIÓ NAM”
“ Nắng mưa duyên nợ”
bẽ bàng!
Bốn ngày mười lượt
leo sang Chợ Giồng
Bão vần!
Vỡ bến Gò Công
Xót xa tình sáo
Ngủ lồng… cỏ may!
ĐĂNG THUYẾT
27-10-2012
LỜI BIỂN
--- ooo ---
Biển chiều tím ngắt
- mênh mông
TRÁCH CON SÓNG BẮC
TRÁCH ĐỒNG GIÓ NAM (*)
Câu thơ lầm lụi
bần thần
Chữ thương, chữ nhớ
Từ Tâm …. xoáy trần!
Sớm nay,
Biển tím bâng khuâng
Sóng tràn, ngợp sóng …
tứ vần liêu xiêu.
Một câu trách,
chin câu yêu
Vui buồn, hờn giận ….
Tạo điều thế gian!
Lưới tình!
Ai thả, ai đan?
Chương đời Đá Biển,
thêm trang tím buồn!
Gặp nhau –
sấm bể, mưa tuôn!
Phút xa!
Mắt lệ ….
Tay buông …
sao đành?!!!
PHAN NGỌC HẢI
1:30 – 30/10/2012
(*) Thơ ĐT
.
MIỆNG
SÓNG
--- ooo ---
“ Lưới tình!
Ai thả…đan ai?”
Đáy tim nhỏ lệ bể sầu rước qua
Võng đay
mái lệch quá đà
Bão than Cửa Đại thuyền xa bến thuyền
Tím trời Biển tím mưa xiên
Bóc đêm mài bấc
Nỗi niềm chẻ tư
Đá ninh biên đá sao nhừ?
Bình phong cậy mắt
Thực hư hỏi lòng?
Lưỡi trời!
Uốn ngược thẳng cong
Khổ thân con tạo nằm trong kép tuồng
“ Gập nhau sấm bể mưa tuôn”
Chong chong nhìn bóng
Tình suông…xuống tình!
ĐĂNG THUYẾT
12h5- 29-10-201
CHÔNG
CHÊNH
--- ooo ---
Rồi anh cũng về
bến cũ, sông xưa
Mình chỉ còn nhau –
khoảnh khắc … Nhớ!
Em!
Thân cá … giữa vùng nước lợ
Không ra khơi,
chẳng thể về nguồn!
Yêu một người
đã đủ … giỏ, hom
Hoa nghẹn trổ -
em như kẻ trộm.
Sợ tiếng lá khua,
sợ chiều buông sớm
Cả Thạch Sùng nấc khúc …
đêm khuya…!
Đừng tiễn đưa.
Lối cũ – em về!
Cho bàn chân …
cứng cùng sỏi đá
Đường không trơn,
sao bước lê ... nghiêng ngã
Ngó phía nào –
cũng trống rỗng…..
CHÔNG CHÊNH!!!
PHAN NGỌC HẢI
0:00 – 14 – 11 - 2012
.
NGẬM
NGÙI
--- ooo
---
Đa sầu!
Tình lỡ chạm vào
Ngận ngùi nuối tiếc chênh chao cõi tình
Sương mù
Nấp nụ bình minh
Bốn phương tám hướng
Một mình " chông chênh "
Đường xưa
Đèo đá gập ghềnh
" Không trơn không lũ " mà lênh láng đường
"Đủ Hom" lòng dạ vẫn vương
Cho anh chẻ nửa ...đêm trường cầu may
Chẽ ba!
Nhen nhóm tối ngày
Lưng còng anh vác đắng cay về chùa
Dẫu rằng
Trắng tóc già lua
Cũng mong nhận trái ...cuối mùa đá chông!
ĐĂNG THUYẾT
8h40-14-11-2012
.
No Comment to " Với Thơ_NGUYỄN ĐĂNG THUYẾT "