Thơ_MƯỜI NĂM RỒI!
MƯỜI NĂM RỐI
----- ooo -----
(Tặng Nghĩa Hiệp, sau 10 năm gặp lại)
Tôi, con chim bị ná
Đau suốt cả mùa Đông
Luôn trốn mình trong lá
Sợ tia nắng mai hồng!
Mười năm rồi . Có lẽ
Bài Thơ cũ dần phai.. ..
Mười năm rồi. Đâu lẽ
Trái đắng cứ ôm hoài.
Trời còn Xuân, Thu, Hạ.. ..
Đời rộn tiếng chim ca
Sau những ngày giông bão
Cành rồi sẽ đơm hoa.
Mây nghiêng che bóng mát,
Gió lạnh có trăng kề
Nhưng ai nào biết được
Vườn xưa - Bướm -cũ -về!
Phố nhỏ, chiều mưa mau
Nhìn nhau, trong tiếc nuối
Nhìn nhau mãi .. .. cúi đầu
Mưa giăng - lòng vời vợi .. ..
MƯỜI NĂM RỒI ! anh ơi.. ...
Giọt mưa chiều ấm môi!!!
Thang tam, 1987
PHAN NGỌC HẢI
(Tặng Nghĩa Hiệp, sau 10 năm gặp lại)
Tôi, con chim bị ná
Đau suốt cả mùa Đông
Luôn trốn mình trong lá
Sợ tia nắng mai hồng!
Mười năm rồi . Có lẽ
Bài Thơ cũ dần phai.. ..
Mười năm rồi. Đâu lẽ
Trái đắng cứ ôm hoài.
Trời còn Xuân, Thu, Hạ.. ..
Đời rộn tiếng chim ca
Sau những ngày giông bão
Cành rồi sẽ đơm hoa.
Mây nghiêng che bóng mát,
Gió lạnh có trăng kề
Nhưng ai nào biết được
Vườn xưa - Bướm -cũ -về!
Phố nhỏ, chiều mưa mau
Nhìn nhau, trong tiếc nuối
Nhìn nhau mãi .. .. cúi đầu
Mưa giăng - lòng vời vợi .. ..
MƯỜI NĂM RỒI ! anh ơi.. ...
Giọt mưa chiều ấm môi!!!
Thang tam, 1987
PHAN NGỌC HẢI
No Comment to " Thơ_MƯỜI NĂM RỒI! "