Bài viết của ĐỖ KIM TOÀN
TỪ CHIA SẺ … CỦA BẠN
Bài viết của Đỗ KIM TOÀN
... Từ đọc bài thơ "Nghe lời ru...buồn", tò mò đọc thơ Ngọc
Hải. Đây, một hình ảnh trong vắt :
"Tình long lanh
như giọt nắng tinh khôi"
(Ta
đi)
Trong như thế nhưng dễ vỡ, dễ tan.Một hình ảnh như
pho tượng cẩm thạch:
"Ta phủ phục
Trái tim hồng ...hấp hối
Vần thơ xưa
xin trân giữ ... suốt đời”
(Ta đi).
(Ta đi).
Đó là một pho cẩm thạch có trái tim loạn nhịp nhân
sinh!Một tâm trạng buồn mênh mang:
"Từ khi
nào,ta-
nai con khờ dại ,
chỉ lắng nghe và quanh
quẩn ...
rừng
hoang?!"
(Vấn lòng)
Một từ "rụng"
:
"Đêm chưa qua,
trăng rụng dưới chân cầu"
(Vấn lòng)
đã để ý và tứ trở
nên nặng trịch. Lời thơ có lúc nhỏ nhẹ dễ thương:
"Dám đâu nghĩ
chuyện...
xa vời
Một đời lầm lụi,
cút côi phận
hèn"
(Xin)
"Ai ơi, từng
trải...
gió mưa...
Xin đừng đùa cợt !
hồn thơ...tội tình
!”
(Xin)
Có những câu thơ thật
lắm:
"Sông Tiền trở
lại ...
chiều nay
Dăm bài thơ nhỏ-
gia tài ... riêng
tư"
(Xin)
Dăm bài thơ nhỏ mà
có những câu thơ, những hình tượng thơ như thế này :
"Bao năm
ngựa mọi đường xa
Nửa đời phiêu bạt
bóng tà qua
vai"
(Xin).
"Bóng tà"
trong thi ca được dùng để biểu đạt một khoảng không gian và thời gian.
"Bóng tà như giục cơn buồn" (Truyện Kiều-Nguyễn Du), "Bước tới
Đèo Ngang bóng xế tà" (Qua Đèo Ngang-Bà Huyện Thanh Quan),"Trời tây
ngả bóng tà dương"(Thề non nước-Tản Đà),"Bóng tà dương đã gác non
Đoài"(Ca dao). Đó là khoảng không gian, thời gian cụ thể gợi cảm giác trống
vắng, u buồn. Đó là những hình ảnh gợi tình, gợi hình, gợi cảnh.
Thơ Ngọc Hải cũng
dùng hình ảnh ấy mà các thi nhân xưa đã dùng nhưng lạ lắm :
"Bao năm
ngựa mỏi đường xa
Nửa đời phiêu bạt
bóng tà qua
vai"
(Xin) .
Một bóng tà gác qua
núi non hùng vĩ trong ca dao vào thơ của một người con gái làm thơ - một nữ sỹ
bỗng mềm mại thướt tha và đẫm gian nan trần thế ! Gia tài riêng tư ấy đâu có nhỏ
chút nào! Thật tiếc.
Trong một góc nhỏ
blog, không làm sao ghi ra hết được những điều muốn nói với Ngọc Hải từ tứ thơ,
lời thơ,cấu trúc, thể loại, gieo vần tạo nhạc ... Càng đọc nhiều càng nhận ra
cái riêng của thơ Ngọc Hải và càng cảm thấy choáng vì sự đọc của mình còn hạn hẹp
lắm . Mới chỉ một chút cảm nghĩ từ mấy bài thôi ( mặc dù những bài này, không
phải bài nào cũng tiêu biểu của thơ Ngọc Hải) mà đã thế rồi....!
Người ta đang gào
lên đến quẫn trí về đổi mới thơ ca. Hãy đọc thơ Ngọc Hải để thấy Sự đổi mới tự
nhiên và nên THƠ biết chừng nào!
ĐỖ KIM TOÀN
No Comment to " Bài viết của ĐỖ KIM TOÀN "