Bài của KIM QUYÊN
ĐÔI LỜI VỀ NGỌC HẢI
--- ooo ---
Từ mảnh đất
Gò Công tây, TiềnGiang, NGỌC HẢI sinh ra, lớn lên. Rồi "Nghề nghiệp” đẩy đưa đi khắp chốn,
cùng trời và cuối cùng trụ lại đất Sài
Gòn hoa lệ, nay đã hơn mười năm.
Vất vã gian lao
đã nhiều, nắng mưa dãi dầu cũng lắm nhưng bản tính thật thà hồn hậu,
lãng mạn đa cảm vẫn nguyên vẹn trong
trái tim của người con gái đất Sông Tiền .
Tác giả nữ
này trước đây sinh họat ở Hội Văn Học Nghệ Thuật Tiền Giang. Đã từng đi nhiều, viết nhiều về quê hương Tiền Giang của
mình – đã có nhiều truyện ngắn, ký, tiểu thuyết, thơ v..v…Tên tuổi của NGỌC HẢI
được nhiều đọc giả biết đến.
Sau bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, giờ đây NGỌC
HẢI trở lại "nghiệp” cũ, những câu
thơ chân chất, mộc mạc mà sâu đậm nghĩa tình, những ý những tình lộ rõ trong từng
câu từng chữ, không bay bướm màu mè, không
làm điệu, làm dáng, nhưng khi đọc ta thấy lòng man mác nỗi buồn nhớ quê
hương, sự luyến tiếc nhớ nhung một tình
yêu đã xa vời , một triết lý về số phận con
người…v..v..
Ta thử nghe mấy câu thơ trong bài "Khói bếp chiều quê”:
" Ta ngơ ngác giữa dòng đời hối hả
Chiều chậm về, khói bụi, phố phồn hoa
Hơn mười năm sống đô thành vẫn lạ
Hồn ấp yêu khói bếp chốn quê nhà…”.
Hay là bài thơ "
Nhớ”:
" Hình như ngọn gió trên Vàm Láng
Vừa thóang bay qua ngỏ phố nầy
Hay là chút nhớ
vùng biển mặn
Ngây ngất bên lòng,
chếnh chóang
say…”
Nói về tâm trạng mình, tác giả viết
"Sợ đời, sợ cả câu "chung thủy”
Muối mặn gừng cay chỉ phút giây
Lau khô nước mắt, đá nguyền sẽ
Yêu biển, vùi thân… tự phút nầy..”.
Trong bài "Xin
được bình yên” lời thơ thật cay đắng:
" Khi nỗi buồn
chạm đến đỉnh đau thương
Là không còn nữa,
tình yêu tan loãng
Giờ nhìn lại
ngày xưa…lạ lẫm..”
Thơ của NGỌC HẢI là dòng trôi cảm xúc đầy những lời
tự tình, dẫn dắt ta về một miền quê êm đềm,
một phương Nam nắng mưa dầu dãi, và những chuyện tình một thuở đã xa xôi. Chúng ta hãy cùng với Ngọc Hải
trôi xuôi về miệt quê Tiền Giang qua CD
thơ…
KIM QUYÊN
(Hội viên Hội Nhà văn VN - Hội viên Hội Nhà văn TP).
No Comment to " Bài của KIM QUYÊN "