Viết ngắn THỦA CHƯA XA …!
THỦA CHƯA XA …!
--- ooo
---
Do
bận bịu công việc - thế rồi như một kẻ
xa quê lâu ngày - nay tôi về thăm chốn cũ, lòng không sao giấu được nỗi bồi
hồi.
Từng
bước chân rón rén khi đứng trước xóm nhỏ yêu thương. Cái xóm mà nửa trái tim
tôi để lại, với thật nhiều dòng thơ buồn! Xóm thì vẫn là xóm, đất đai không
thêm bớt, nhưng thời gian trôi… kẻ đi người đến. Sự thay đổi, khiến tôi không
khỏi chạnh lòng!
…
Nhớ gần hai năm trước (khoảng 22 tháng) tôi chân ướt chân ráo, ngơ ngác bước
vào làm cư dân của xóm, lòng run lắm. Nhìn cái gì cũng sợ, nhìn cái gì cũng lo…
"lính mới” mà!
Ngược
lại với những suy nghĩ của mình, bà con trong xóm lần lượt ghé thăm – Bạn tặng lẵng
hoa, anh viết đôi câu thơ, có em thì mang cả giọng cười trong trẻo…. khiến căn
"lều” bé tí mà ngập tràn niềm vui, ấm cúng.
Ngoài
giờ đi dạy, tôi cũng năng lui tới mọi nhà – vừa chào ra mắt vừa học hỏi, đôi
khi chỉ vài câu chọc phá rồi quay về….. mà nghe lòng ấm áp lắm, bởi ai cũng
thân thiện, cũng hòa đồng…. Đến bây giờ, từ sâu thẳm đáy lòng mình, tôi luôn
ghi nhớ và giữ nguyên vẹn cái tình cảm trong sáng hồn nhiên thuở ban sơ ấy!
Hôm
nay, tôi đứng tần ngần thật lâu, trước khi vào thăm xóm.
Tôi
muốn thu tất cả những yêu thương và hồi tưởng về những năm tháng đã qua, đã trở
thành hoài niệm trong tôi!
Ôi,
xóm bây giờ đông vui lắm! Đã mất dần không khí hiền hòa, yên ả thuở xưa. Xóm
bây giờ trở thành Phố, đường chật, người đông…. Nhà cao tầng lô nhô, nhấp
nhoáng đèn xanh đèn đỏ…! Cuộc sống con người hình như cũng vội vã, bon chen …
lao về phía trước, mà không biết đích đến ở đâu? Mọi thứ đều bộn bề, cấp tập!!!
Tôi
bất chợt se lòng, khi về ngang ngõ cũ…Đứng trước ngôi nhà quen xưa. Tôi cố lắng
tai, tìm nghe lại tiếng ghi-ta bập bùng đã một thời vang vọng – đưa tôi vào
giấc mơ với đôi cánh thiên thần đầy mộng mị...Tất cả không còn! Một thứ âm
thanh pha trộn … Đất đã lên đời nên "nòng nọc đeo hia”! Trước mắt tôi chỉ
còn một thứ hồi quang đọng lại! Tôi chợt thấy mình lạc lỏng, chơi vơi! Mọi thứ
xô bồ, sao lòng tôi tịch mịch vô cùng?!
Lặng
lẽ đêm! Lặng lẽ gió!
Một
hạt sương rơi nhẹ trên vai. Tiếng chuông ngân dài lần vào cõi thức.Tôi kiễng
chân, nhẹ nhàng rời xóm!
Như
loài chim, sống đời di trú – tôi luôn nhớ về xóm nhỏ một thời yêu dấu … với
những kỉ niệm tươi xanh!
.
DI
TRÚ (*)
--- ooo
---
Có
loài Chim trốn bão,
Di
trú về nơi xa
Cuộn
mình trong lớp áo
Đau
đáu nhớ quê nhà!
Có
dòng sông, sợ sóng…
Đau
nỗi đời lênh đênh,
Tìm
bình yên – di trú
Vẫn
mênh mang… một mình.
Có
tâm hồn. Di trú,
Mờ
mịt, chốn thinh không
Quắt
quay về cội cũ
Nơi
bắt đầu
Dòng
Sông!!!
PHAN
NGỌC HẢI.
(*) Bài thơ CM cho một bài thơ cùng tên!
(*) Bài thơ CM cho một bài thơ cùng tên!
No Comment to " Viết ngắn THỦA CHƯA XA …! "